Wednesday, April 29, 2020

Biết tìm đâu tìm nhau - Đêm và ngày hình như đã quên nhau - Hồ điệp - Lời ru nhiệm mầu - Men đời vi diệu - Nỗi niềm du tử - Phương lạnh

Biết tìm đâu tìm nhau - Đêm và ngày hình như đã quên nhau - Hồ điệp - Lời ru nhiệm mầu - Men đời vi diệu - Nỗi niềm du tử - Phương lạnh


BIẾT TÌM ĐÂU TÌM NHAU


*http://tongphuochiep.com/index.php/bao-chi/tho/31112-bi-t-tim-dau-tim-nhau-le-van-trung

*http://www.art2all.net/tho/levantrung/bietdautimnhau.html

Có lẽ mười năm sau
Còn mình anh ngồi lại
Ai tìm nhau tìm nhau
Giữa nhạt nhòa sương khói
Có lẽ mười năm sau
Em phương người quên lãng
Anh con sóng chân cầu
Vỗ hoài vào vô vọng
Có lẽ mười năm sau
Trăng hạ huyền chếch bóng
Làm sao biết tìm đâu
Thuở rằm ươm tình mộng
Có lẽ mười năm sau
Anh con tàu về muộn
Lặng lẽ vào sân ga
Sân ga buồn hoang vắng
Biết tìm đâu tìm nhau
Mà tìm nhau tìm nhau.
Lê Văn Trung


Đêm Và Ngày Hình Như Đã Quên Nhau

Đêm đã cạn mà ngày chưa kịp sáng
Màu khuya sương che khuất bóng em về
Cánh chim nhạn ẩn trong viền mây xám
Rớt tiếng buồn âm vọng suốt cơn mơ
Tôi chờ đợi
Chờ
Tháng tàn năm lụn
Mây đời em theo gió thổi muôn chiều
Tôi vẫn thắp lắt leo từng khát vọng
Tôi vẫn ươm
Vàng úa những rong rêu
Tiếng ai gọi bên kia bờ ảo mộng
Mà cưu mang nặng trĩu nỗi ưu phiền
Tôi nhuốm lửa vun tàn tro hư tưởng
Em trở về xỏa tóc ướp hương đêm
Ai gõ nhịp vào tim tôi
Từng nhịp
Từng nhịp buồn
Từng nhịp vỡ
Từng cơn
Nghe xa vắng rạc rời từng nhịp bước
Bước chân về hay lá rụng ngoài hiên
Ôi đêm cạn mà lòng chưa kịp sáng
Đêm và ngày hình như đã quên nhau.

Lê Văn Trung

HỒ ĐIỆP

*https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2020/05/04/lvt-h%C3%B4-%C4%91i%C3%AA-p-th%C6%A1-nha-th%C6%A1-l%C3%AA-v%C4%83n-trung-vn/


Em áo vàng thu hay thắm hạ
Vườn đêm hàm tiếu nụ quỳnh hoa
Hay áo tình xuân em trắng quá
Hương nhụy từ thơ cũng thiết tha

Trời ơi nhan sắc từ muôn kiếp
Sống dậy mà reo khúc Phượng Hoàng
Vòng tay tình ái nghìn năm cũ
Yêu dấu về ru mộng thế gian

Nhớ những mùa đi không trở lại
Thưở áo tình xanh nắng lụa vàng
Hình như trùng ngộ từ muôn kiếp
Hồi chuông nhã nhạc còn reo vang

Hoa chớm nồng hương, trăng chớm nụ
Em về như thị đóa hồng nhan
Ôi giấc hoàng hoa đêm hồ điệp
Thơ chìm hương sắc mộng giai nhân
Lê Văn Trung
27. 04. 20



LỜI RU NHIỆM MẦU
 
Con về bên mẹ mẹ ơi
Lắng nghe lời mẹ ru hời ngày xưa
Tiếng buồn theo võng đong đưa
Tiếng vui từng giọt hiên mưa dịu hiền

Con trong lòng mẹ bình yên
Bao la, tình mẹ mông mênh biển trời
Lớn lên từ bốn tao nôi
Trái tim con mãi ấm lời mẹ ru

Con về bên mẹ mẹ ơi
Mà nghe tình đất nghĩa trời Mẹ Cha
Lòng con đã nở thành hoa
Nguyền dâng kính mẹ lời ca nhiệm mầu.

Lê Văn Trung


MEN ĐỜI VI DIỆU
Thơ hòa rượu ướp men đời chếnh choáng
Giọt lệ hồng thiên cổ cõi thi ca
Rót cạn dòng lệ đắng nở thành hoa
Còn ai đợi bên bờ xa ẩn nguyệt
Đêm tha thiết mộng quỳnh hương diễm tuyệt
Thuyền ai mơ neo bờ bến tương phùng
Nghe sắc màu huyền nhiệm chốn thiên cung
Dìu dặt tấu khúc muôn trùng vi diệu
Quán đời ta những gam màu vá víu
Vết chém nào đau buốt cuộc tình tang
Triền sóng xô rơi vỡ bóng trăng vàng
Ngày dẫu tận, mơ về phơi áo lụa
Em xõa tóc giăng chiều bên song cửa
Môi tình nhân hé nụ mấy thiên hà
Bướm nồng nàn - hồng rực lửa kiêu sa
Em tiền kiếp ngọc ngà ta vẫn đợi.


Tấm lòng xưa xin chờ nhau đi tới
Khúc tình ca còn vọng đến muôn trùng.

(Ẩn danh tặng thi sĩ Lê văn Trung)




NỖI NIỀM DU TỬ
 
*http://www.huongdaoonline.net/2020/05/no%cc%83i-niem-du-tu%cc%89/#respond
Câu thơ viết trăm lần ta xé bỏ
Còn tình người xin gửi lại cho em
Ôi lữ khách trần gian là quán trọ
Còn chênh chao hư thực đọng bên rèm

Thuyền lênh đênh trên mịt mù biển sóng
Ta lênh đênh trên từng phút luân hồi
Em có hiểu giữa lòng đời bão động
Vệt nắng vàng đủ ấm một bờ đông?

Biết bao lần nhuốm hồn trong sương khói
Thắp trong chiều giọt lệ ấm hoàng hôn
Ta chợt nghe những chờ đợi mông mênh
Trần mộng cháy giữa bãi cồn hư ảo

Em đâu đó giữa trùng vây lận đận
Chút hương phai nhuộm lại mắt môi chiều
Có thấy chăng cuối phương trời vô tận
Rủ phong trần du tử gót phiêu diêu

Ôi lữ khách trần gian là quán trọ
Sao lòng hoài mơ mãi kiếp trăm năm?!
Lê Văn Trung


PHƯƠNG LẠNH

Xin gửi về em lụa nắng vàng
Mùa đang phượng thắm trời phương Nam
Mây - Tôi xin dệt vuông khăn ấm
Và Lá - Tôi mềm mỗi bước chân
Ôi thương chiếc bóng chiều phương lạnh
Gió rối thơm từng sợi tóc bay
Tóc ơi có ấm bờ vai mỏng
Lòng tôi: đây nhé! Một vòng tay
Xin gửi về em màu phượng đỏ
Tô viền môi thắm nụ hồng hoa
Trăng lụa nguyên sơ hồn xuân nữ
Sỏi đá hình như cũng ngọc ngà
Sương nguyệt xin đừng thấm áo em
Cho tôi gửi sợi nắng ươm vàng
Mây - Tôi khăn ấm chiều phương lạnh
Mây nhuộm màu trăng thuở mới rằm.
Lê Văn Trung