Wednesday, December 25, 2019

Bình thơ: “HUYỀN THOẠI” - THƯ HOÀNG BÌNH THƠ

“HUYỀN THOẠI” - THƯ HOÀNG BÌNH THƠ


Lại chọn một bài thơ quá tầm để bình, kiểu thơ thấy hay mà chưa tường tận. nôm na là một ca khó, vượt lên chính mình.
Những sáng tác của anh Lê Văn Trung (Trung Le) thường mang hương say nhè nhẹ chỉ để cảm mà không để hiểu. Có lẽ đấy mới đích là thơ?


HUYỀN THOẠI

Hình như rượu thơm mùi nhớ nhung
Màu đêm vàng như màu trăng rằm
Em có về không mà trong gió
Tóc của mùa trăng tỏa ngát hương

Trăng rằm hay em trăng vừa xanh
Trăng vừa bay vừa kể chuyện tình
Vừa tan dìu dịu trong sương biếc
Vừa nhẹ vàng ươm đôi mắt đen

Em bước về đâu mà áo trăng
Mang mang trời đất trắng vô cùng
Hay da thịt của nghìn cơn mộng
Đã nở cùng thơ buổi nguyệt rằm

Em rót giùm ta tràn chén ngọc
Em uống cùng ta mềm giấc mơ
Hãy ủ cho men nồng trong mắt
Hãy ướp thơm tho mùi hương xưa

Ta nghe trong gió lời tình tự
Của một mùa trăng xa nhớ nhung
Đêm nay ngồi uống trăng như rượu
Lòng bỗng say theo đóa nguyệt hồng.

Lê Văn Trung (Trung Le)


Theo đề tài HUYỀN THOẠI, tôi càng mông lung trong thế giới đầy nét vẽ của anh. Biết hay là được tôi quyết không sợ gì rối rắm.


Thơ bảy chữ khá mềm mại trong tay anh Lê Văn Trung nhưng ý tứ sâu xa lắm, nó làm tôi ngộp chìm trong các liên tưởng không dứt.


Hình như rượu thơm mùi nhớ nhung
Màu đêm vàng như màu trăng rằm
Em có về không mà trong gió
Tóc của mùa trăng tỏa ngát hương

Một câu tự hỏi mình, lại hỏi về một cái điều khó cắt nghĩa lắm "Hình như rượu thơm mùi nhớ nhung" và thêm một câu hỏi "Em có về không ..." dòng tình cảm dào dạt dâng trong anh.Tất cả đều man mác xa xăm ẩn hiện những hình tượng thơ.


"Màu đêm vàng như màu trăng rằm" cách ví von thật lạ "màu đêm vàng" là đêm trăng rất sáng nhưng tác giả lại khiến cái sáng này lu đi theo tiếng "đêm" đi kèm. Khoác cái mờ ảo lên cho đêm, giấu cái lung linh trong không gian thơ sâu thẳm đó là cái giỏi của người viết. Nó giúp tôi hiểu phần nào là thơ không để "lộ mạch".


"Tóc của mùa trăng tỏa ngát hương", lại như đánh đố người xem. Cách nào đấy những ông thi sĩ sẽ hiểu được rõ nhau hơn bạn đọc tay ngang như tôi. Nhưng cố mà hiểu theo tầm của mình vậy.


Ắt đấy là hình ảnh giới thiệu và gợi lên vẻ đẹp cố nhân khi trong gió len mùi hương tóc mây con gái.  Suối tóc của huyền thoại, ánh chớp mộng mơ theo vành sáng trăng lóng lánh.


Tác giả thả vào tất cả hồn ngây ngất để hỏi đáp và liên tưởng cho mình. Dòng thơ như đang chuyển động, ánh trăng và hương tràn lai láng đêm tâm sự.


"Em" mỗi lúc một nổi lên cùng "trăng" vì trong trăng chan chứa hình bóng em rồi. Sự hòa quyện này làm nên mơ- thực lẫn lộn và phần nhiều có lẽ là mơ.


Trăng rằm hay em trăng vừa xanh
Trăng vừa bay vừa kể chuyện tình
Vừa tan dìu dịu trong sương biếc
Vừa nhẹ vàng ươm đôi mắt đen

Thêm những sắc màu cho thơ: vừa vàng đấy đã thấy xanh, thấy trong vắt và cả đen nhung. Hương-sắc trong thơ coi như đủ đầy tựa như chúng ta đang được dẫn dắt đến một vườn xuân ngào ngạt.


Để rồi nghe ánh trăng tự tình bằng lệ sương, bằng mắt biếc, tất cả dìu dịu nhẹ nhàng bay qua con tim tỉnh giấc.
Và kìa nàng trăng bước ra từ mong nhớ:


Em bước về đâu mà áo trăng
Mang mang trời đất trắng vô cùng
Hay da thịt của nghìn cơn mộng
Đã nở cùng thơ buổi nguyệt rằm


Nàng con gái của thi nhân luôn xinh đẹp và trinh bạch đã hiện thân cùng buổi nguyệt rằm. Bước của em làm vỡ loang sóng trăng, màu da em trắng ngần làm ngất ngây trời đất, em như đóa hoa nghìn năm vụt nở đáp tạ tình thi sĩ.


Gởi gắm theo nàng vẫn là hương và trăng, bấy nhiêu đấy đã đủ men chuốc say hồn thi nhân đa cảm.
Ta cứ thấy dư âm những câu hỏi chưa thôi "về đâu", "hay"...
Và cơn say thật sự đến rồi đây:


Em rót giùm ta tràn chén ngọc
Em uống cùng ta mềm giấc mơ
Hãy ủ cho men nồng trong mắt
Hãy ướp thơm tho mùi hương xưa

Ta nghe trong gió lời tình tự
Của một mùa trăng xa nhớ nhung
Đêm nay ngồi uống trăng như rượu
Lòng bỗng say theo đóa nguyệt hồng.


Những"chén ngọc" "men nồng "ấp ủ" "ướp thơm tho" duyên tiên tình trần. Ta lại ngỡ em là Quỳnh, là giấc mơ vạn kiếp. Người con gái đẹp nhất trong đôi mắt người tình si quả là đúng thế.


Cơn mơ dưới trăng giúp họ gần nhau hơn dù rằng nàng cũng chỉ là lung linh ảo ảnh. Đêm này là vậy, chỉ hình bóng một người xa- xa như trăng -đóa hoa nở trong miền hư ảo.


Bao nhiêu tình yêu chàng góp lại cho trăng, cùng trăng đưa đẫy giấc mộng tình thơm ngát hương. Vì thế cần lắm một men say, say cho ngờ mình đang tỉnh.


Ngôn từ đẹp, nghệ thuật so sánh được sử dụng liên tục, men say có thực trong thơ anh. Tác giả Lê Văn Trung đã thổ lộ cùng chúng ta tình thơ qua trăng bằng cách hoành tráng nhất. Anh đã ướp hương vào lòng người, dát trăng lên mắt người và thuyết phục bạn đọc bằng men rượu quý Quỳnh Tương.


Tình dài giấy ngắn, chia tay cùng bài thơ HUYỀN THOẠI tôi cũng như bạn thấy thật thỏa lòng với những điều kỳ diệu mà thơ làm được. Thơ cũng có thể chuốc hồn ta giống rượu như khi đọc thơ anh Lê Văn Trung rồi chợt say cùng trăng, cùng hương, cùng mộng và dáng kiều tha thướt mông lung...


2.8.17

Thư Hoàng

No comments:

Post a Comment