Wednesday, December 25, 2019

Chợ nghèo – Chờ suốt một mù thu – Cho tôi gởi lại một nụ cười – Cho tôi về lại ngày xưa ấy – Chốn về - Chóng Vánh - Chuyện tình (2 bài)

CHỢ NGHÈO
(Thơ viết cho Hiệp)

Ngày qua ngày lại ngày qua
Tôi cùng em đẩy xe ra chợ nghèo
Chở đầy xe nỗi gieo neo
Mua long đong bán bọt bèo quẩn quanh

Chợ chìm chợ nổi lênh đênh
Bán ngày lưu lạc mua tình ly hương
Tôi nhìn hai vết xe lăn
Ngậm ngùi như dấu bàn chân bên đường

Của em giọt lệ giọt sương
Nghìn năm còn đọng trong lòng nỗi đau
Chợ nghèo rách dột sạm màu
Thời gian tiếng dế buồn nao bóng chiều

Bạn mua đời được bao nhiêu
Chở đầy xe nỗi gieo neo ta về.
    Lê Văn Trung - Đồng Nai 9/2003


CHỜ SUỐT MỘT MÙA THU
Hẹn suốt một mùa thu
Hẹn trăm mùa trăng khuyết
Hẹn đến nghìn năm sau

Em cầm lòng không đậu
Câu đợi nối câu chờ
Lời ca chìm sương khói
Lời em chùng giấc mơ

"Mai mốt em về thôi!"
Thơ trải vàng tơ lụa
Hoa nở vàng trên môi
Tình thơm chiều tóc rối

"Mai mốt em về thôi!"
Chim vườn tôi ríu rít
Mầm xanh tôi đâm chồi
Rưng rưng màu lệ ngát
Hẹn suốt một mùa thu
Hẹn trăm mùa trăng khuyết
Mây tôi đã bạc đầu
Sương vườn tôi giá buốt

Em cầm lòng không đậu
Câu hẹn nối câu chờ
Chờ suốt một mùa thu
Chờ trăm mùa trăng khuyết.
                  Lê Văn Trung


CHO TÔI GỬI LẠI MỘT NỤ CƯỜI



Dù sao tôi cũng đã cố mỉm cười
Như nụ cười của Moris
Nụ cười Giờ Thứ Hai Mươi Lăm
Trước ống kính của một nhà báo Mỹ
Nụ cười sẽ xóa tan trong tôi những điều phi lý
Tưởng chừng như phi lý
Nụ cười của Lối Thoát Cuối Cùng
Bên một Khung Cửa Hẹp
Nụ cười của Một Thời Để Yêu Và Một Thời Để Chết
Với vết thương thối rữa trong hồn
Nụ cười giữa Thiên An Môn
Của mùa đông Budapest
Dù sao tôi cũng đã cố mỉm cười
Trong chiếc lồng chật hẹp
Tôi đã yêu em bằng tình yêu của một người đang đứng trước bờ hủy diệt
Bên bờ vực tang thương tôi đã cố mỉm cười
Xin gửi lại mai sau như mầm hy vọng.
                               Lê Văn Trung


CHO TÔI VỀ LẠI NGÀY XƯA ẤY
Cho tôi về lại ngày xưa ấy
Đôi mắt huyền mơ đôi mắt huyền
Cô nhớ không cô vườn xanh ngọc
Tóc vờn trong lá tóc thơm hương

Cô nhớ không cô chiều tan học
Tay ôm cặp vở lòng đầy thơ
Môi thơm nở thắm nghìn câu hát
Cô hát hay là cô đang mơ

Cô nhớ không cô có một người
Âm thầm buồn, nhìn cô đang vui
Cô vô tư quá, ngây thơ quá
Không thấy chiều rơi trong mắt tôi

Không thấy hồn tôi từng nhịp vỡ
Theo làn tóc nhẹ run trên vai
Không thấy hoa lòng tôi chớm nở
Theo tà áo trắng mây bay bay

Cho tôi về với ngày xưa ấy
Cô bé thiên thần trong cơn mơ
Cô nhìn đâu hỡi mà không thấy
Linh hồn tôi đấy một vườn thơ.
                   Lê Văn Trung

CHỐN VỀ

*https://vannghequangtri.blogspot.com/2019/10/chon-ve-tho-le-van-trung.html 
*https://www.banvannghe.com/p11a10737/6/tho-le-van-trung 
*http://www.huongdaoonline.net/2019/10/thi-si-ke-hanh-huong-khong-met-moi/

Rồi một hôm bên vực bờ sinh tử
Anh lắng nghe lời hát của trăng sao
Ôi cung bậc của ngàn năm thiên cổ
Như âm hao của lệ máu tuôn trào

Anh lắng nghe lời sương mây nức nở
Lời chia xa - lời trùng ngộ - phù vân
Ôi cánh cửa tồn sinh còn để mở
Anh trở về thất lạc cả tiền thân

Xin em thắp giùm đôi hàng nến đỏ
Dẫn soi đường khai mở cuộc tồn sinh
Ôi trái đất cũng vô cùng bé nhỏ
Hạt bụi nào chứng giải được vô biên?

Xin em mở hết cung lòng vi diệu
Cho hồn thơ anh lắng đọng kinh chiều
Ánh trăng nào soi hoàng hôn du tử
Và thuyền anh thôi đậu bến cô liêu.
                    Lê Văn Trung

CHÓNG VÁNH
Ta cùng em một đôi lần
Yêu nhau dăm phút phù vân giữa đời
Rồi khi tàn cuộc rong chơi
Bỗng xa lạ hết ngậm ngùi riêng ta
                  Lê Văn Trung


CHUYỆN TÌNH
1*
Tôi sẽ vẽ chuyện tình tôi
Bằng câu thơ của một thời yêu em
Bằng màu thắm của trái tim
Bằng hương của đóa quỳnh vừa ngậm sương
Bằng chiều vàng nắng tơ vương
Bằng nhung lụa của trăm dòng sông xanh


2*
Tôi sẽ kể câu chuyện tình
Bằng lời của gió ru nhành chiêm bao
Bằng ngôn ngữ của trăng sao
Bằng âm nhạc khúc Phượng Cầu Nhã Ca
Của Ngàn Dặm, của Trùng Xa
Còn nghe tiếng của Bao La gọi về


3*
Tôi, người nhuộm những cơn mơ
Nhuộm cho vàng nỗi đợi chờ trong tôi
Mai kia bên những ga đời
Xin đem thơ ướp nụ cười nhân gian.
                          Lê Văn Trung


CHUYỆN TÌNH

Có con chim lạ bay về
Đậu vào thơ, kể tôi nghe chuyện tình
Rằng:
Chuyện một hôm
Người qua sông
Để rơi chiếc áo lụa hồng trôi xa

Rằng:
Một hôm
Rất tình cờ
Có người nhặt áo về mơ hão huyền
Thế rồi
Nợ cuộc tình duyên
Người mang chiếc áo đi tìm trăm năm
Rồi
Một hôm
Trên bến sông
Bập bềnh
Bóng chiếc thuyền không
Bập bềnh
Còn neo một dải nơ hồng
Câu thơ chép dở chưa tròn câu thơ
Bổng chim bay
Khuất xa mờ
Tôi chưa kịp chép bài thơ chuyện tình.

                               Lê Văn Trung

No comments:

Post a Comment