Wednesday, December 25, 2019

Hồn tôi chiếc lá vàng thu – Hồn tôi Đà Lạt – Hồn tôi đây nhé một vườn thơ – Hồng ân – Hồng hoang – Hợp xướng vàng hoa – Hương đêm

HỒN TÔI CHIẾC LÁ VÀNG THU
Hồn tôi chiếc lá mùa thu cũ
Một hôm vàng rụng dấu chân người
Em về qua lối tình xưa ấy
Nhặt lá tình xưa có ngậm ngùi

Xác lá thơm nồng năm ngón tay
Thơm cả mùi rêu đã úa phai
Và mắt tình ơi xin đừng lệ
Rơi trên xác lá giọt sương gầy

Hãy gói vào trong vuông áo lụa
Cho từng gân lá cũng vang ngân
Lời trăm năm chép thành kinh nguyện
Tim người thánh lễ sẽ rung chuông

Xin ướp vào lòng em ngát hương
Xác lá còn in ngấn lệ vàng
Nghìn năm hồn lá xanh như ngọc
Réo rắc đàn ơi khúc nguyệt cầm

Nghe chăng chiếc lá mùa thu cũ
Rơi chạm vào thơ đã thắm vàng
Em về qua lối tình xưa ấy
Cúi nhặt giùm tôi những lãng quên.
    Lê Văn Trung


HỒN TÔI ĐÀ LẠT
Hồn tôi Đà Lạt buồn vương áo chiều
Màu thông quyện dưới chân đèo
Tuyền Lâm sóng gợn dặt dìu hồn mây
Người về cầm gió trên tay
Thả theo sợi tóc chảy hoài trong mơ
Bâng khuâng tôi với nguyệt hồ
Níu câu thơ chạm ven bờ Xuân Hương
Đổ quyên nở một đóa hồng
Hồn tôi Đà Lạt cũng bồng bềnh say.
                             Lê Văn Trung


HỒN TÔI ĐÂY NHÉ MỘT VƯỜN THƠ
*https://www.banvannghe.com/p11a10737/6/tho-le-van-trung

Vẫn vàng ươm màu của nhớ nhung
Vẫn bướm tương tư múa nhẹ nhàng
Vẫn sương tha thiết nghìn đôi mắt
Vẫn gió đam mê réo nhạc vàng

Em hỡi hồn tôi như nắng trong
Hồn tôi như lụa ngát hương trầm
Hồn tôi như biếc xanh vườn cũ
Như mắt hoàng hôn buổi nguyệt rằm

Em hỡi hồn tôi như phấn hương
Xin bàn tay nhẹ kẻo hương tan
Tôi hồng tôi thắm bờ môi ngọc
Xin uống cho tràn men ái ân

Em hỡi hồn tôi như áo xuân
Áo là da thịt của thanh tân
Em ơi khoát nhẹ hồn tôi nhé
Cho tình duyên trọn với trăm năm

Em hỡi hồn tôi như giấc mơ
Là nhung là lụa của thi ca
Em về đây nhé, về đây nhé
Tôi tỏa hương từ những đóa hoa

Vẫn vàng ươm, vàng bướm tương tư
Hồn tôi đây nhé một vườn thơ
Mơ gì em hỡi phương trời lạ
Tôi nở nghìn hoa nỗi đợi chờ.
                     Lê Văn Trung


HỒNG ÂN
Sáng hôm nay lòng mượt mà trong vắt
Nhìn chú chim còn ngủ nướng trên cành
Này chim ơi mơ gì mà đôi mắt
Cứ lim dim hoài mộng cõi trời xanh

Lòng ta cũng như lòng chim, bé nhỏ
Mà trời cao. Mà biển rộng. Muôn trùng
Vẫn khao khát, vẫn cháy ngời hy vọng
Có một ngày soải cánh vút không gian

Lòng ta cũng như lòng chim, chờ đợi
Mặt trời lên, hoa nở rộ trong vườn
Triệu cánh bướm sẽ thay màu áo mới
Mặt đất này muôn thuở ngát thơm hương

Lòng ta cũng như lòng chim, réo gọi
Người trăm năm về giữa hội tương phùng
Và giọt lệ của Hồng Ân cứu rổi
Là giọt tình nhỏ xuống cõi nhân gian.
    Lê Văn Trung


HỒNG HOANG
Dã thú linh hồn tôi
Em nguyên sinh rừng thẳm
Trăng thiên cổ bên đồi
Tắm sương vàng cơn mộng

Hư vô chìm trong đá
Hố thẳm sầu chênh vênh
Tay em làm phép lạ
Một thiên đường bỏ quên

Dã thú linh hồn tôi
Em cháy rực mặt trời
Thiêu nghìn cơn huyền mộng
Hạt bụi tình chưa nguôi

Sầu xưa vùi trong đá
Rêu tàn phai ngàn năm
Hồn xưa vùi trong đá
Một tinh cầu lạnh căm

Mây CUỐI TRỜI QUÊN LÃNG
Bay suốt một mùa đông
Tôi vỡ tàn cơn mộng
Chìm tận ĐÁY VÔ CÙNG.
    Lê Văn Trung


HỢP XƯỚNG VÀNG HOA

Sáng nay trong vườn nhà tôi
Những bông hoa dại vàng lên rực rỡ quá
Tôi bỗng thấy mình như người khách lạ
Mới tinh khôi từ câu hỏi tiếng chào

Như bỗng nhiên em về đẹp như chiêm bao
Đẹp man dại như hoa vàng buổi sớm
Như hạt sương long lanh trên mắt tình rực sáng
Và hồn tôi thơ như lụa mượt mà
Bóng mây vàng, vàng hơn những nụ hoa
Nắng nhung gấm gửi lời nồng hương sắc
Có con bướm vàng không bay mà đậu hoài trên tóc
Và hồn tôi cũng nhịp cánh hoa vàng
Bỗng nhiên em về giấc mơ nhẹ như bông
Chân hồng nở êm trên hồn cỏ biếc
Trời đất cũng sững sờ
Nghìn năm em nhan sắc
Nghìn năm thơ vi diệu ngợi ca
Em đã về trên những nụ hoa
Vàng rực rỡ vàng ru lời tình tự

Tôi bỗng dưng lòng như lòng viễn xứ
Trở về đây mới quá áo mùa xanh
Sững sờ gì mà đôi mắt quá long lanh

Hình như đâu đây ai vừa trỗi khúc nhạc tình
Ngàn hoa dại vàng ươm ngàn lời hợp xướng.
                                    Lê Văn Trung 


HƯƠNG ĐÊM
Em về sáng một vành trăng
Hồn thu tôi cũng đang rằm vàng ươm
Quỳnh hương! Ồ dạ lan hương!
Hay mùi da thịt chìm sương lụa hồng?
Em về? Ồ không! Ồ không!
Chỉ là mơ, chỉ là mong, ảo huyền!
Chỉ là mây quyện vào đêm
Chỉ là gió nhẹ lay mềm câu thơ
Chỉ là sợi khói giăng tơ
Chỉ là men ủ từ hồ rượu thu
Em về? Về đâu? Về đâu?
Mà thơ tôi trải nghìn câu ngọc ngà
Bước chân em nhẹ như là
Mùi hương cổ tích mượt mà vườn đêm.
    Lê Văn Trung

No comments:

Post a Comment