Saturday, December 28, 2019

Em Và Chim Trời - Giấc Mơ - Một Lần Nguyên Xuân - Nhành Hoa Nhân Ái - Tôi Chiếc Lá vàng Rơi Mùa Thu Trước - Về Qui Nhơn nhớ Hàn Mặc Tử



EM VÀ CHIM TRỜI

Em ra vườn hót với chim
Tim em nhịp với trái tim đất trời
Chim ơi nhặt hạt tình vui
Hạt trong bạch ngọc hạt ngời minh châu

Lòng em xanh biếc một màu
Là màu xanh thuở ban đầu nguyên xuân
Em ra vườn bay cùng chim
Trên đôi cánh mỏng chở tình mây bay

Chim ơi nhặt hạt tình này
Hạt ba nghìn cõi, hạt ngoài vô biên
Em ra vườn nói cùng chim
Con đường giải thoát ta tìm trong ta

Trái tim đạo pháp sáng lòa
Em và chim giữa bao la nhiệm mầu.
Lê Văn Trung

GIẤC MƠ

*https://www.banvannghe.com/p11a11003/tho-le-van-trung

Anh thức dậy lúc trời chưa kịp sáng
Và ánh trăng thượng huyền đã nằm ngủ trong mây
Anh bước vào vườn đêm như kẻ mộng du đi mãi trong giấc mơ dài
Giấc mơ về tự do của gió
Giấc mơ về lãng du của mây
Giấc mơ về khát vọng vô cùng của những dòng sông nghìn năm chảy hoài ra biển lớn

Giấc mơ về những con đường mở vào vô tận
Giấc mơ về những lâu đài có trái tim tình yêu vĩ đại
Của em
Giấc mơ về vòng tay ôm cả bầu trời xanh như màu áo người yêu dấu

Giấc mơ về đường chân trời anh đi hoài không tới
Để còn nuôi những hoài bão mặt trời
Giấc mơ về những vì sao rực sáng như đôi mắt rạng ngời
Ngày em đến hiến dâng linh hồn em thanh khiết
Giấc mơ về những loài hoa nở vào bất diệt
Nở vào cõi vô cùng thánh hiển lòng em
Anh thức giấc mặt trời chưa thức dậy
Anh đi tìm gì trong ánh sáng đục mù sương
Không phải niềm đau không phải nỗi buồn
Không suối hân hoan không nguồn hạnh phúc
Anh mộng du qua chưa hết giấc mơ anh
Để biết điều gì ở cuối ngày sau hết
Để biết ai đợi chờ anh bên bờ sông sinh diệt

Anh chỉ mơ thôi
Giấc mơ là những điều kỳ diệu anh chưa hề theo kịp
Chỉ là mơ thôi
Sao lòng anh tha thiết
Em có đứng chờ anh ở cuối giấc mơ này ?

Lê Văn Trung
29.12.2019

MỘT LẦN NGUYÊN XUÂN

Cho tôi về một lần thôi
Nhìn mây xanh
với áo người còn xanh
Trải hồn ra với 
VÔ BIÊN
Trải tình ra với mông mênh đất
trời
Cho tôi về
một lần thôi
Ngắm trăng vàng thắm
mắt người đầy trăng
Em từ 
VÔ LƯỢNG NGUYÊN XUÂN
Áo hoa quần lụa đêm trần gian tôi
Cho tôi
Về một lần thôi
Sương nghìn năm cũ nhớ người còn bay
Tìm nhau giữa hội xuân này
Qua nhau cho hết một ngày.
Rồi thôi!
Lê Văn Trung
03.01.20


NHÀNH HOA NHÂN ÁI


Sẽ tìm thấy chút vui nào sót lại
Của nhân gian sau lễ hội tưng bừng
Sẽ chép những câu thơ đầy lòng nhân ái
Gửi bao cảnh đời khao khát một mùa xuân
Những áo hoa, những quần hồng, lụa là son phấn
Những trận cười chảy suốt rượu liên hoan
Cành hoa đó trên tay đời dẫu héo
Tôi gom về trang trí những lầm than
Làm kẻ hát rong, làm người rao giảng
Tôi hát tình ca, rao giảng tin mừng
Không vương miện, không hào quang lấp lánh
Bên những cảnh đời đói rách lang thang
Làm kẻ ăn xin, làm người khất thực
Những hạt cơm đời thừa thãi rớt rơi
Sẽ đến và đi chân trần trên đất
Cùng những linh hồn trôi giạt muôn nơi
Và hoa sẽ trong hồn tôi thắm lại
Mùa xuân vừa nở muộn ở trên môi
Em dẫu xa xôi hãy về cho kịp hái
Một nhành hoa nhân ái hiến dâng đời.
Lê Văn Trung

NHÀNH HOA NHÂN ÁI


Vẫn còn đấy chút vui nào đọng lại
Của nhân gian sau lễ hội tưng bừng
Xin ghi chép bài thơ tròn nhân nghĩa
Tặng cảnh đời đang khát một mùa xuân

Những áo hoa, những lụa là son phấn
Những trận cười chảy suốt rượu liên hoan
Cành hoa đó trên tay đời dẫu héo
Tôi gom về trang trí những lầm than

Làm kẻ hát rong, là người rao giảng
Tôi hát tình ca tận đỉnh mây ngàn
Không vương miện, không hào quang lấp lánh
Bên những cảnh đời đói rách lầm than

Làm kẻ ăn xin, là người khất thực
Những hạt cơm đời ẩn hiện đầy vơi
Từng bước đi đôi chân trần trên đất
Cùng những kiếp người trôi giạt muôn nơi

Và hoa sẽ trong hồn tôi thắm lại
Mùa xuân vừa nở muộn ở trên môi
Em dẫu xa hãy về cho kịp hái
Một nhành hoa nhân ái hiến dâng đời.
Lê Văn Trung


TÔI
CHIẾC LÁ VÀNG RƠI MÙA THU TRƯỚC

Có chiếc lá vàng rơi mùa thu trước
Nằm im lìm trong rét mướt ngày đông
Như bí tích của một lời hẹn ước
Năm mươi năm cầm giữ một linh hồn
Tôi đến trần gian như người khách trọ
Một đêm buồn dang dỡ cuộc tình em
Em qua đời tôi như là cơn gió
Một chiều đông sương giá phủ quanh mình
Cây thập giá là nỗi niềm khát vọng
Tôi đến trần gian như kẻ qua đường
Đi suốt cuộc hành hương trong miền biển động
Đi suốt cuộc tình em là một cõi hư không
Tôi, chiếc lá rơi từ mùa thu trước
Thuở hoàng hôn vời vợi mắt hoàng hôn
Thuở dòng sông tôi đôi bờ hiu hắt
Thuở em qua vàng phố giấc mơ buồn
Linh hồn tôi, ôi linh hồn chiếc lá
Nỗi vàng phai, thao thiết, mộng vàng phai
Tôi thấy trong tôi một người khách lạ
Ghé lại trần gian như kẻ lưu đày
Tôi
Chiếc lá
Vàng rơi mùa thu trước.
Lê Văn Trung



VỀ QUI NHƠN NHỚ HÀN MẶC TỬ


Hàn Mặc Tử

Tàu khuya lăn chậm nỗi buồn

Nghe đau tiếng gọi mưa nguồn Cù Mông
Réo vào biển sóng Qui Nhơn
Vỗ vào bia mộ đau hồn Thương Thương (*)
Máu Hàn đỏ thẫm vành trăng
Trăm năm là giấc Mộng Cầm (**) phù vân
Ôi trăng vỡ máu ngực trầm
Câu thơ vỡ giọt lệ bầm sương Mai (***)
Tàu khuya nối bóng đêm dài
Câu thơ hụt thở xác đầy bụi trăng.
Lê Văn Trung

(chú thích : (*),(**), (***) tên những nàng thơ của thi sĩ Hàn)

No comments:

Post a Comment