NGỒI LẠI CÙNG TÔI
( Thơ cho Cõi Im Lặng )
( Thơ cho Cõi Im Lặng )
Hãy ngồi lại! Hãy vui cùng tôi với!
Trời đang xanh và mây trắng đang hồng
Lòng đang nhuộm một màu thu vời vợi
Tình đang thơm như đóa nguyệt vừa ươm
Trời đang xanh và mây trắng đang hồng
Lòng đang nhuộm một màu thu vời vợi
Tình đang thơm như đóa nguyệt vừa ươm
Hãy ngồi lại, trải tình lên cỏ mượt
Trời trong veo và gió đẫm hương người
Từng nhịp vỡ trong tim hồng náo nức
Con bướm tình cũng vỗ cánh reo vui
Trời trong veo và gió đẫm hương người
Từng nhịp vỡ trong tim hồng náo nức
Con bướm tình cũng vỗ cánh reo vui
Hãy ngồi lại, đây hoàng hoa lục diệp
Trời đang sương và nắng phấn hương vàng
Cho xiêm áo nở bừng hoa ngũ sắc
Và tóc huyền chảy biếc mộng đài trang
Trời đang sương và nắng phấn hương vàng
Cho xiêm áo nở bừng hoa ngũ sắc
Và tóc huyền chảy biếc mộng đài trang
Hãy ngồi lại, đây trầm hương mộc dược
Đây đàn tơ, đây phím ngọc huyền cầm
Em sẽ hát lời Thánh Tình diễm tuyệt
Trái tim tôi chuông nguyện nhiệm mầu rung.
Đây đàn tơ, đây phím ngọc huyền cầm
Em sẽ hát lời Thánh Tình diễm tuyệt
Trái tim tôi chuông nguyện nhiệm mầu rung.
Lê Văn Trung
NGỒI LẠI VỚI NHAU
Ngồi lại với nhau một lần em ạ
Chiều đang rơi từng giọt xuống hiên đời
Chiều đang gọi bên kia đồi sương phủ
Chiều đang chìm trong nỗi nhớ chơi vơi
Chiều đang rơi từng giọt xuống hiên đời
Chiều đang gọi bên kia đồi sương phủ
Chiều đang chìm trong nỗi nhớ chơi vơi
Hãy ngồi lại lặng nghe lời của gió
Gió giang hồ phiêu giạt suốt đời ta
Gió phong ba trong hồn đời giông bão
Gió điêu tàn rụng nát cánh phù hoa
Gió giang hồ phiêu giạt suốt đời ta
Gió phong ba trong hồn đời giông bão
Gió điêu tàn rụng nát cánh phù hoa
Ngồi lại với nhau nghe lá mùa kể lể
Chiều vàng thu em mặc áo thu vàng
Chiều hồng xuân em quần nhung áo lụa
Chiều sầu đông chiều nhỏ lệ chia tan
Chiều vàng thu em mặc áo thu vàng
Chiều hồng xuân em quần nhung áo lụa
Chiều sầu đông chiều nhỏ lệ chia tan
Ngồi lại đi em sông đời tôi còn chảy
Mây đời tôi còn bạt gió muôn trùng
Xin ngồi lại một lần là mãi mãi
Một lần thôi là chạm đến vô cùng
Mây đời tôi còn bạt gió muôn trùng
Xin ngồi lại một lần là mãi mãi
Một lần thôi là chạm đến vô cùng
Chiều nay gió Chiều nay mưa
Và Chiều nay Ngồi lại
Cho cuộc tình giông bão một lần thôi
Và một lần Chảy máu Vết thương tôi.
Và Chiều nay Ngồi lại
Cho cuộc tình giông bão một lần thôi
Và một lần Chảy máu Vết thương tôi.
Lê Văn Trung
NGƯỜI ĐÃ ĐẾN VÀ NGƯỜI ĐÃ ĐI
Người đã đến và sẽ đi như đã
Một lần qua và ghé lại đôi lần
Đã ghé lại căn nhà xưa buổi ấy
Trái tim còn run rẫy đóa thanh tân
Người đã đến và sẽ đi như đã
Một lần qua và ghé lại đôi lần
Đã ghé lại căn nhà xưa buổi ấy
Trái tim còn run rẫy đóa thanh tân
Người ghé lại và đôi lần chợt thấy
Trái tim tôi dòng máu cạn khô dần
Ôi dòng máu từng nghẹn ngào tuôn chảy
Từng nghẹn ngào như tuyết lở băng tan
Trái tim tôi dòng máu cạn khô dần
Ôi dòng máu từng nghẹn ngào tuôn chảy
Từng nghẹn ngào như tuyết lở băng tan
Người đã đến và sẽ đi như đã
Trần gian ơi lời từ tạ sau cùng
Là lời của lệ tuôn mềm sỏi đá
Từ nguồn cơn của hủy diệt bi thương
Là lời của lòng phù vân thiên cổ
Của tình ta từ chia biệt muôn trùng
Trần gian ơi lời từ tạ sau cùng
Là lời của lệ tuôn mềm sỏi đá
Từ nguồn cơn của hủy diệt bi thương
Là lời của lòng phù vân thiên cổ
Của tình ta từ chia biệt muôn trùng
Người đã đến và sẽ đi như đã
Tình xanh ơi ai nhuộm lá thu vàng
Khi trời đất sầu tuôn màu nắng úa
Dòng sông tôi vổ mãi phía bờ không
Tình xanh ơi ai nhuộm lá thu vàng
Khi trời đất sầu tuôn màu nắng úa
Dòng sông tôi vổ mãi phía bờ không
Người đã đến và thôi là vĩnh biệt
Trần gian ơi ta đã phụ nhau rồi
Người đã đến và đi không tưởng tiếc
Dù lòng xưa còn cháy mãi chưa nguôi.
Trần gian ơi ta đã phụ nhau rồi
Người đã đến và đi không tưởng tiếc
Dù lòng xưa còn cháy mãi chưa nguôi.
Lê Văn Trung
NGƯỜI ĐI
Mai người đi trên những toa tàu
Có đầu tàu nhả khói lên cao
Mỏng manh như một bàn tay ảo
Đã vẫy chào nhau tự kiếp nào
Mai người đi đường xa chập chùng
Nắng mai chìm lạnh trong sương giăng
Có phiến mây chiều trôi rất thấp
Có gió vương trên sợi tóc buồn
Nắng mai chìm lạnh trong sương giăng
Có phiến mây chiều trôi rất thấp
Có gió vương trên sợi tóc buồn
Mai người đi lũng thấp đồi cao
Suối tiễn người suối chảy nôn nao
Có thấy hồn tôi như đá cuội
Nằm quá đìu hiu dưới vực sầu
Suối tiễn người suối chảy nôn nao
Có thấy hồn tôi như đá cuội
Nằm quá đìu hiu dưới vực sầu
Mai tàu đi, tàu đi rất xa
Có bao giờ nhớ một sân ga
Tôi thắp hoàng hôn chờ đợi mãi
Đóm lửa tình duyên cũng nhạt nhòa.
Có bao giờ nhớ một sân ga
Tôi thắp hoàng hôn chờ đợi mãi
Đóm lửa tình duyên cũng nhạt nhòa.
Lê Văn Trung
NGƯỜI ĐI TÌM CÁI BÓNG CỦA MÌNH
*https://www.banvannghe.com/a7859/le-van-trung-nguoi-di-tim-cai-bong-cua-minh
Khi buồn quá anh đi lên đi xuống
Chẳng hết buồn lại đi tới đi lui
Anh lên xuống tới lui hoài cũng mỏi
Anh nhìn anh chẳng giống một con người
Khi buồn quá anh đi lên đi xuống
Chẳng hết buồn lại đi tới đi lui
Anh lên xuống tới lui hoài cũng mỏi
Anh nhìn anh chẳng giống một con người
Anh long ngong lóng ngóng đứng ngồi
Anh ngọng nghịu anh khật khùng ca hát
Anh ngồi đếm nước mắt anh từng giọt
Rơi âm thầm thấm mặn cả đời anh
Anh ngọng nghịu anh khật khùng ca hát
Anh ngồi đếm nước mắt anh từng giọt
Rơi âm thầm thấm mặn cả đời anh
Anh vẫn dại khờ đi quẩn đi quanh
Đi ngược đi xuôi đi hoài không tới
Anh ngồi đếm giọt mưa buồn trên áo
Áo của người ngồi đợi bến trăm năm
Đi ngược đi xuôi đi hoài không tới
Anh ngồi đếm giọt mưa buồn trên áo
Áo của người ngồi đợi bến trăm năm
Cỏ rơm anh không ấm chỗ em nằm
Xin lót cả thơ tình anh viết muộn
Xin lót cả linh hồn anh rất mỏng
Như mùa thu rất mỏng ở trong lòng
Xin lót cả thơ tình anh viết muộn
Xin lót cả linh hồn anh rất mỏng
Như mùa thu rất mỏng ở trong lòng
Như mùa thu anh vội chớm sang đông
Đã căng ứ nỗi buồn anh nặng trĩu
Đã căng ứ nỗi buồn anh nặng trĩu
Thôi tung nốt đồng xu chờ may rủi
Sấp ngửa đời anh, đen trắng cam đành
Sấp ngửa đời anh, đen trắng cam đành
Anh chạy trăm vòng theo bóng đời anh
Cuộc đuổi bắt, cuộc săn tìm vô vọng
Cứ quanh quẩn cứ vào ra lên xuống
Anh miệt mài như một kẻ bán rong
Cuộc đuổi bắt, cuộc săn tìm vô vọng
Cứ quanh quẩn cứ vào ra lên xuống
Anh miệt mài như một kẻ bán rong
Anh bán tang thương đau ruột xé lòng
Bán chìm nổi một đời thơ lận đận
Anh rong ruổi khắp năm cùng tháng tận
Anh kiếm tìm anh trong cát bụi của Người
Bán chìm nổi một đời thơ lận đận
Anh rong ruổi khắp năm cùng tháng tận
Anh kiếm tìm anh trong cát bụi của Người
Sợi tóc nào rơi quá đổi ngậm ngùi
Anh bất chợt nhận ra mình xa lạ
Đi quanh quẩn ở trong lòng huyệt mộ
Mà vạn lần vọng tưởng một trần gian
Anh bất chợt nhận ra mình xa lạ
Đi quanh quẩn ở trong lòng huyệt mộ
Mà vạn lần vọng tưởng một trần gian
Gửi lại cho em địa ngục thiên đàng
Nơi anh biết cỏ rơm đời chẳng ấm
Xin đốt hết bài thơ tình viết muộn
Gom chút tro than gửi phút sau cùng
Nơi anh biết cỏ rơm đời chẳng ấm
Xin đốt hết bài thơ tình viết muộn
Gom chút tro than gửi phút sau cùng
Một tối em về trời vội sang đông
Đâu thấy hút huyệt mồ anh sâu thẳm
Đâu thấy bóng anh chập chờn lên xuống
Vẫn chưa đành bỏ lại, chẳng đành quên.
Đâu thấy hút huyệt mồ anh sâu thẳm
Đâu thấy bóng anh chập chờn lên xuống
Vẫn chưa đành bỏ lại, chẳng đành quên.
Lê Văn Trung
NGƯỜI HỌA SỸ VẼ NHỮNG CƠN MƠ
Tôi hoài vẽ một vầng trăng
Mà sao mãi khuyết về bên xứ người
Đã đành tình cũng quên nhau
Nửa vành trăng lạnh một màu sương khuya
Mà sao mãi khuyết về bên xứ người
Đã đành tình cũng quên nhau
Nửa vành trăng lạnh một màu sương khuya
Tôi hoài vẽ một cơn mơ
Người về hụt giữa đôi bờ chiêm bao
Đã đành quên chuyện trước sau
Chuyện trăm năm trắng "mạch đầu liễu dương"
Người về hụt giữa đôi bờ chiêm bao
Đã đành quên chuyện trước sau
Chuyện trăm năm trắng "mạch đầu liễu dương"
Tôi hoài vẽ một nỗi buồn
Còn nghe hiu hắt mùi hương tóc chiều
Vẽ hoài từng nỗi phôi phai
Tình như mây trắng bay hoài trong thơ.
Còn nghe hiu hắt mùi hương tóc chiều
Vẽ hoài từng nỗi phôi phai
Tình như mây trắng bay hoài trong thơ.
Lê Văn Trung
No comments:
Post a Comment