THÁNG SÁU TRỜI KHÔNG MƯA
thế là đã qua tháng sáu rồi đó em
trời vẫn không đành mưa dù lòng nhau đã ướt
tôi đếm hoài những chiếc lá rơi mà chẳng bao giờ tìm được
chiếc lá cuối cùng đã rụng xuống những mùa xưa
chiếc lá cuối cùng em đã ướp trong thơ
thơ buổi ấy còn thơm mùi tóc rối
thơ buổi ấy còn nguyên màu sương gội
và mắt người nhuộm biếc một hồn thu
thế là đã qua tháng sáu rồi sáu tháng xa nhau
tôi ngồi đợi mưa như thuở đợi em về ngang qua khu vườn cũ
khu vườn có những con bướm ngu ngơ đi tìm hoa hồng đỏ
đã ươm nồng nhụy thắm đóa môi ngoan
khu vườn có những con chuồn chuồn tương tư một chút nắng vàng
bay chạm xuống cánh tay trần mê hoặc
rồi đậu xuống áo lụa người ngây ngất
để lòng tôi tháng sáu trời chưa mưa
để lòng tôi rụng chiếc lá mong chờ
tôi ngồi đợi mưa như thuở đợi em về ngang qua khu vườn cũ
khu vườn có những con bướm ngu ngơ đi tìm hoa hồng đỏ
đã ươm nồng nhụy thắm đóa môi ngoan
khu vườn có những con chuồn chuồn tương tư một chút nắng vàng
bay chạm xuống cánh tay trần mê hoặc
rồi đậu xuống áo lụa người ngây ngất
để lòng tôi tháng sáu trời chưa mưa
để lòng tôi rụng chiếc lá mong chờ
em xa hút sợi mưa chiều tháng sáu
tôi một phương buồn đợi mãi những cơn mưa.
tôi một phương buồn đợi mãi những cơn mưa.
Lê Văn Trung
THÁNG TÁM
Nắng cũng theo mây buồn xuống thấp
Áo người chưa kịp thắm vàng thu
Tóc mùa sương cũ chùng trong gió
Ai gọi hoàng hôn về nhớ nhau
Áo người chưa kịp thắm vàng thu
Tóc mùa sương cũ chùng trong gió
Ai gọi hoàng hôn về nhớ nhau
Tháng tám trời mưa như tiếng khóc
Tháng tám trời ru như tiếng than
Ai nhuộm vàng phai từng nốt nhạc
Ai tiếc màu thu về chớm đông
Tháng tám trời ru như tiếng than
Ai nhuộm vàng phai từng nốt nhạc
Ai tiếc màu thu về chớm đông
Tháng tám buồn như một nỗi buồn
Ai ngồi thương nhớ những dòng sông
Ai đem thơ ướp vào da lụa
Cho chùng cho lặng một mùi hương
Ai ngồi thương nhớ những dòng sông
Ai đem thơ ướp vào da lụa
Cho chùng cho lặng một mùi hương
Tháng tám trời nhiều mây quá em
Ai về qua phố, phố không đèn
Chỉ nghe tiếng bước chân quên lãng
Mỗi bước chân đau một nỗi niềm
Ai về qua phố, phố không đèn
Chỉ nghe tiếng bước chân quên lãng
Mỗi bước chân đau một nỗi niềm
Tháng tám trời nhiều mưa quá em
Mưa chiêm bao ướt lạnh vai mềm
Cho tôi về giữa cơn mơ đó
Sao giá băng về theo giá băng!
Mưa chiêm bao ướt lạnh vai mềm
Cho tôi về giữa cơn mơ đó
Sao giá băng về theo giá băng!
Lê Văn Trung
THANH BÌNH
Bao giờ trở lại
Ngồi trong boong tàu
Sáng mùa đông tái
Sớm mù sương phai
Tay cầm tờ báo
Nghe gió ru ngoài
Tay cầm vạt áo
Nhớ hoài cảnh xưa
Nhớ từng giọt mưa
Rơi trên chiếc lá
Nhớ cây trứng cá
Nhớ trái dừa khô
Nhớ mãi con đò
Nằm trên bến cũ
Nhớ hoài chưa đủ
Tím trái mồng tơi
Đỏ trái môi cười
Vàng bông cúc nở
Phai màu nắng rơi
Bao giờ trở lại
Trong boong tàu dài
Ngồi nhìn khói bay
Mơ màu áo lụa
Trước ngõ nhà ai
Mơ tóc đen cài
Một bông sứ trắng
Đi trên đường vắng
Thơm nồng cỏ cây
Nhớ bầy chim sáo
Về đậu cành sung
Thương em tội nghiệp
Ra đứng bờ sông
Nhìn cây khế rụng
Hết mấy mùa bông
Lê Văn Trung (Blao, Tháng 7.69)
THÁNH HIẾN
Anh mãi luôn ảo tưởng mình là kẻ làm thơ
Dâng hiến trọn trái tim trong vòng tay vũ trụ
Bày biện lòng mình vào trùng trùng thiên cổ
Chỉ những mong nhìn thấy được lòng nhau
Chỉ những mong qua mù mịt bể dâu
Xin dâng trọn tình yêu như một lời tuyên hứa
Và giữ lấy khổ đau làm con đường chuộc tội
Và thơ anh như một phúc âm buồn
Và thơ anh gióng giả từng hồi chuông
Anh gọi thiên thu
Anh tìm hiện kiếp
Anh tan giữa mênh mông
Anh chìm trong u tịch
Xin trái tim anh nằm trong trái tim NGƯỜI
Xin trái tim anh đỏ thắm môi em cười
Anh mãi luôn ảo tưởng mình là kẻ làm thơ
Dâng hiến trọn trái tim trong vòng tay vũ trụ
Bày biện lòng mình vào trùng trùng thiên cổ
Chỉ những mong nhìn thấy được lòng nhau
Chỉ những mong qua mù mịt bể dâu
Xin dâng trọn tình yêu như một lời tuyên hứa
Và giữ lấy khổ đau làm con đường chuộc tội
Và thơ anh như một phúc âm buồn
Và thơ anh gióng giả từng hồi chuông
Anh gọi thiên thu
Anh tìm hiện kiếp
Anh tan giữa mênh mông
Anh chìm trong u tịch
Xin trái tim anh nằm trong trái tim NGƯỜI
Xin trái tim anh đỏ thắm môi em cười
Anh giữ lại khổ đau như một niềm thống hối
Anh giữ lại vương miện gai đội lên linh hồn chảy máu
Và nguyện xin rữa sạch bụi ưu phiền
Rữa cho em những hương phấn tàn rơi
Cho hóa ngọc trong hồn em trinh bạch
Rữa trôi đi những hạt lệ bầm trong mắt
Của một thời dang dở cuộc trăm năm
Anh giữ lại vương miện gai đội lên linh hồn chảy máu
Và nguyện xin rữa sạch bụi ưu phiền
Rữa cho em những hương phấn tàn rơi
Cho hóa ngọc trong hồn em trinh bạch
Rữa trôi đi những hạt lệ bầm trong mắt
Của một thời dang dở cuộc trăm năm
Xin ướp thơ anh lên bóng nguyệt nguyên rằm
Xin khấn câu thơ như kinh chiều sám hối
Anh sẽ đặt trái tim mình tội lỗi
Dưới bệ thờ khấn liệm cuộc tình xanh.
Xin khấn câu thơ như kinh chiều sám hối
Anh sẽ đặt trái tim mình tội lỗi
Dưới bệ thờ khấn liệm cuộc tình xanh.
Lê Văn Trung
THÁNH LỄ MÙA XUÂN
trên vầng trán em mùa xuân mới mọc
ta nằm mơ màu cờ hòa bình
và em mở đôi cánh cửa thiên nhiên
bằng hai tay tự do
em có trái tim biết yêu đồng lúa
có tấm lòng biết ngợi ca rừng xanh
ôi chim bồ câu trắng
bay qua lòng anh
ngày mai chúng ta đi về phía mặt trời
bằng chuyến tàu độc lập
băng trên những xích xiềng nô lệ
giẫm chân lên hận thù
hãy dứt bỏ quá khứ
biển cả đang chờ đón chúng ta
rùng xanh đang vẫy chào chúng ta
có hàng vạn người tung hô hòa bình
có hàng vạn người ca ngợi tự do
em có nghe thiên nhiên đang trỗi dậy
và chim và thỏ và giun dế
và cỏ xanh và đồi non
ngày đông phương ngày ánh sáng
đêm đông phương đêm nhiệm mầu
anh đang cứa trái tim mình
chia cho anh em mỗi người một ít hạnh phúc
chia cho thiên nhiên chia cho tổ quốc
máu anh sẽ viết thành thơ
máu anh sẽ chảy vào cánh đồng
ôi cánh đồng tự do
máu anh sẽ viết tên em
đồng nghĩa với hòa bình
ngày mai chúng ta đi về phía mặt trời
chúng ta đi như triều dâng
chúng ta đi như sóng dậy
chúng ta đi lớp lớp người đi
chúng ta đi hàng hàng người đi
hãy mở cửa thiên nhiên
bằng đôi tay tự do
hãy rung chuông thánh lễ
bằng trái tim tự do
em là con chim đậu trên đỉnh giáo đường
vỗ cánh bay qua lòng anh
bay qua đồng lúa
ôi bohémien!
khoác áo bình yên
anh đi khắp trời đông á
ôi bohémien!
chân anh giẫm trên đá sỏi
đi từ bình minh cho đến hoàng hôn
anh lên núi cao
anh về đồng thẳm
anh đi thăm từng ngọn cỏ từng bông lúa
bắt tay tung trẻ thơ
không có ai cướp được tự do
không có ai cướp được thiên nhiên
mùa xuân đã về trong trái tim
em rung chuông thánh lễ
Lê Văn Trung
(Tập san VĂN)
Thơ Tình Miền Nam, Thư Ấn Quán 2008
THẮP LÁ
*https://vannghequangtri.blogspot.com/2019/07/bang-khuang-thap-la-sinh-nhut-cuoc-tinh.html
*https://www.thuy-dien-thivanviet.de/2019/07/25/lvt-3-chu-m-th%C6%A1-cu-a-ta-c-gia-l%C3%AA-trung-vn/
*http://tongphuochiep.com/index.php/bao-chi/tho/28747-th-p-la-le-van-trung
Em từ buổi theo trăng về cuối hạ
Tôi ngỡ vàng chiều đã nhuộm hương thu
Lòng khuê phụ, hồn sương chia mấy ngã
Áo tình xanh chìm mấy bãi sa mù
Con đường cũ, con đường hồng xưa đã
Áo hoàng hôn trắng một góc sân trường
Con đường cũ, con đường tình hoa nở
Đã mấy lần hoa rụng dưới mưa sương
Áo hoàng hôn trắng một góc sân trường
Con đường cũ, con đường tình hoa nở
Đã mấy lần hoa rụng dưới mưa sương
Con đường cũ, con đường tình năm cũ
Em qua chiều vời vợi giấc chiêm bao
Tôi cứ ngỡ màu trăng mùa thiếu nữ
Theo nhau về cho vẹn nghĩa thương đau
Em có gọi mùa thu về cuối hạ
Mà mưa tôi chìm phủ một hồn chiều
Nhớ dòng tóc chia hai đường ngôi rẽ
Để tình buồn chia mấy ngã liêu xiêu
Mà mưa tôi chìm phủ một hồn chiều
Nhớ dòng tóc chia hai đường ngôi rẽ
Để tình buồn chia mấy ngã liêu xiêu
Em từ buổi mùa sương hồn phố cũ
Đèn hoàng hôn tôi thắp lá thu vàng
Xin cúi nhặt hồn tôi từng chiếc lá
Nằm im lìm như giọt lệ chưa tan.
Đèn hoàng hôn tôi thắp lá thu vàng
Xin cúi nhặt hồn tôi từng chiếc lá
Nằm im lìm như giọt lệ chưa tan.
Lê Văn Trung
THẮP NẮNG
Nắng cứ thắp cho vàng lời thơ lụa
Cho vàng lời tình ái của trăm năm
Hoa sẽ thắm và môi tình thắm ngọt
Lá sẽ đùa trên mắt biếc long lanh
Cho vàng lời tình ái của trăm năm
Hoa sẽ thắm và môi tình thắm ngọt
Lá sẽ đùa trên mắt biếc long lanh
Môi và mắt và da ngời tỏa ngọc
Tóc và mây và gió dậy hương nồng
Cho tôi uống vẹn dòng tinh khôi ấy
Tôi ôm ghì khát vọng đóa nguyên xuân
Tóc và mây và gió dậy hương nồng
Cho tôi uống vẹn dòng tinh khôi ấy
Tôi ôm ghì khát vọng đóa nguyên xuân
Nắng cứ thắp cho hồn em cháy rực
Cho chập chờn say cánh bướm tình si
Cho tôi siết nỗi rộn ràng trong ngực
Cho tôi chìm ngây ngất rượu tình cay
Cho chập chờn say cánh bướm tình si
Cho tôi siết nỗi rộn ràng trong ngực
Cho tôi chìm ngây ngất rượu tình cay
Đừng vội tắt! Em ơi đừng vội tắt!
Màu thu xanh ươm ngọt nắng yêu kiều
Nắng ngời sáng hoa cười trong mắt biếc
Sao nỡ đành tắt nắng hỡi em yêu!
Màu thu xanh ươm ngọt nắng yêu kiều
Nắng ngời sáng hoa cười trong mắt biếc
Sao nỡ đành tắt nắng hỡi em yêu!
Lê Văn Trung
THẤY GÌ TRONG CÁNH CHIM BAY
*http://www.huongdaoonline.net/2019/10/bay-ve-day-nhe-chim-oi-thay-gi-trong-canh-chim-bay/#more-20123
* tặng một tấm lòng nhân ái
*http://www.huongdaoonline.net/2019/10/bay-ve-day-nhe-chim-oi-thay-gi-trong-canh-chim-bay/#more-20123
* tặng một tấm lòng nhân ái
em bé bỏng mỏng manh như làn gió
mà trời xanh, xanh quá ở trên cao
em yếu đuối dịu mềm như ngọn cỏ
đất dưới chân em cũng quá ngọt ngào
chim về đậu trên cành thơm lá ngọc
chim bay vờn rung nhẹ tóc hương bay
em trải thảm nhung lòng em lên đất
hạt từ bi chim nhé, hãy no đầy
chim bay vờn rung nhẹ tóc hương bay
em trải thảm nhung lòng em lên đất
hạt từ bi chim nhé, hãy no đầy
trời xanh quá, và lòng em xanh quá
trời mông mênh và lòng em mênh mông
câu kinh chảy theo hồi chuông Bát Nhã
ngàn cánh chim vổ nhịp hót reo mừng.
trời mông mênh và lòng em mênh mông
câu kinh chảy theo hồi chuông Bát Nhã
ngàn cánh chim vổ nhịp hót reo mừng.
Lê Văn Trung
THAY MỘT LỜI CẦU NGUYỆN
*http://www.huongdaoonline.net/2019/08/ta%cc%a3p-tho-ve-me%cc%a3-le-van-trung/#more-19802
Ngày tháng lụn lùi dần vào quên lãng
Ngày tháng lụn lùi dần vào quên lãng
Mẹ nằm nghe chiếc lá rụng ngoài hiên
Mỗi nhịp đập trong hồn là nhịp thở
Giữa trần gian mẹ gửi trái tim mình
Giữa trần gian hoa nở trọn đời con
Là nước mắt là xót đau lòng mẹ
Là tiếng hát là lời ru dịu nhẹ
Dưới bầu trời mẹ là núi là sông
Mẹ nằm đó nụ cười hiền như Bụt
Lòng đắm chìm trong suốt cõi hư vô
Mẹ nằm đó tỏa bóng đời xanh ngát
Mẹ là hoa là nhạc, mẹ là thơ
Con sẽ hát như ngày xưa mẹ hát
Nằm ru con ấm lạnh suốt đời con
Con sẽ kể chuyện ngày xưa mẹ kể
Lòng mẹ thương con chân cứng đá mòn
Con sẽ đi những nẻo đường, mẹ đã
Gánh đời con qua ghềnh suối thương yêu
Gánh đời con qua trăm bờ bến lạ
Con nở thành hoa giữa lòng mẹ mỹ miều
Ôi vạn cõi nghìn phương sông biển rộng
Mẹ cao vời rực sáng một vì sao
Mẹ là gió giữa trời cao lồng lộng
Trái tim con xin nhuốm lửa nguyện cầu.
Lê Văn Trung
No comments:
Post a Comment