SẮC MÀU ĐÀ LẠT
em đi trong khói sương chiều
hồn – tôi – Đà – Lạt hắt hiu gió buồn
áo hoàng hôn khuất đồi thông
còn biêng biếc cả một vùng chiêm bao.
hồn – tôi – Đà – Lạt hắt hiu gió buồn
áo hoàng hôn khuất đồi thông
còn biêng biếc cả một vùng chiêm bao.
Lê Văn Trung
SAO ĐÀNH NHUỘM TÍM MÙA THU
1
Sao đành nhuộm tím màu thu
Cho vàng tôi rụng lá mù sương xưa
Sao đành giăng mắc sợi mưa
Cho hồ mắt gợn sóng bờ khuya tôi
Sao đành nhỏ giọt buồn rơi
Cho đàn tơ chạm phím rời rả đau
2
Sông tôi chảy một dòng sầu
Nhớ xưa áo lụa qua cầu vàng bay
Nhớ màu sông như màu mây
Nhuộm vào tóc rối làm say hương chiều
Sông tôi chảy một dòng sầu
Nhớ xưa áo lụa qua cầu vàng bay
Nhớ màu sông như màu mây
Nhuộm vào tóc rối làm say hương chiều
3
Bờ lau bải sậy tịch liêu
Sông tôi chảy một dòng hiu hắt buồn
Nhớ người đứng giữa mênh mông
Thả câu thơ nổi bềnh bồng rong rêu.
Bờ lau bải sậy tịch liêu
Sông tôi chảy một dòng hiu hắt buồn
Nhớ người đứng giữa mênh mông
Thả câu thơ nổi bềnh bồng rong rêu.
4
Chim buồn nghẹn một tiếng kêu
Giọt rơi u tịch chìm theo bóng chiều
Mưa đồi Tây! Mưa đồi Tây!
Mang mang ngày nối đêm dài mang mang.
Chim buồn nghẹn một tiếng kêu
Giọt rơi u tịch chìm theo bóng chiều
Mưa đồi Tây! Mưa đồi Tây!
Mang mang ngày nối đêm dài mang mang.
5
Sao đành nhuộm tím thu vàng
Thơ tôi nhuộm tím mây hoàng hôn xưa
Sao đành đốt một tờ thư
Tàn tro thiên cổ bây giờ còn bay.
Sao đành nhuộm tím thu vàng
Thơ tôi nhuộm tím mây hoàng hôn xưa
Sao đành đốt một tờ thư
Tàn tro thiên cổ bây giờ còn bay.
6
Rồi tôi với cuộc chơi này
Chưa tàn dâu biển lại đầy biển dâu
Sông tôi chảy một dòng sầu
Bóng người với sóng xô vào bờ xa.
Rồi tôi với cuộc chơi này
Chưa tàn dâu biển lại đầy biển dâu
Sông tôi chảy một dòng sầu
Bóng người với sóng xô vào bờ xa.
7
Quẩn quanh trong cõi người ta
Mỗi thiên thu, mỗi sát na cũng đành
Sông người chảy một bờ quên
Sông tôi chảy một dòng lênh đênh buồn
Quẩn quanh trong cõi người ta
Mỗi thiên thu, mỗi sát na cũng đành
Sông người chảy một bờ quên
Sông tôi chảy một dòng lênh đênh buồn
8
Mưa đồi Tây! Mưa đồi Đông!
Mưa giăng nỗi nhớ, mưa chùng niềm đau
Mưa nghìn xưa, mưa nghìn sau
Mưa như nghìn giọt lệ trào thiên tai.
Mưa đồi Tây! Mưa đồi Đông!
Mưa giăng nỗi nhớ, mưa chùng niềm đau
Mưa nghìn xưa, mưa nghìn sau
Mưa như nghìn giọt lệ trào thiên tai.
9
Thuở trăng áo lỏng khuy cài
Để hương quỳnh chảy ra ngoài chiêm bao
Thuở trăng hé nụ hồng đào
Để men ủ giấc đêm vào dạ lan
Thuở trăng chưa mộng sang rằm
Sao đành nhuộm tím thu vàng bến xuân.
Thuở trăng áo lỏng khuy cài
Để hương quỳnh chảy ra ngoài chiêm bao
Thuở trăng hé nụ hồng đào
Để men ủ giấc đêm vào dạ lan
Thuở trăng chưa mộng sang rằm
Sao đành nhuộm tím thu vàng bến xuân.
10
Người về từ cuộc trăm năm
Tay ôm mộng biếc tay cầm giấc mơ
Rồi đành thả nổi câu thơ
Nghe đau giọt lệ ướt tờ thư xanh
Để thơ trôi giạt cuối ghềnh
Vết thương còn đọng chút tình, chưa tan.
Người về từ cuộc trăm năm
Tay ôm mộng biếc tay cầm giấc mơ
Rồi đành thả nổi câu thơ
Nghe đau giọt lệ ướt tờ thư xanh
Để thơ trôi giạt cuối ghềnh
Vết thương còn đọng chút tình, chưa tan.
11
Áo xưa nhuộm tím thu vàng
Cho đau lá rụng bên ngàn sương phai
Người về lạnh một vòng tay
Ôm không trọn cõi tình đầy vết thương.
Áo xưa nhuộm tím thu vàng
Cho đau lá rụng bên ngàn sương phai
Người về lạnh một vòng tay
Ôm không trọn cõi tình đầy vết thương.
Lê Văn Trung
SAO KHÔNG LÀ NỬA TRÁI TIM MÀ LÀ NỬA XƯƠNG SƯỜN
Đừng nói với tôi những lời yêu dấu
Đừng nỉ non thề thốt thủy chung
Bởi Thượng Đế đã một lần nhầm lẫn
Adam đi quên khóa cổng địa đàng
Đừng nỉ non thề thốt thủy chung
Bởi Thượng Đế đã một lần nhầm lẫn
Adam đi quên khóa cổng địa đàng
Giá Thượng Đế chia trái tim Adam làm hai nửa
Một nửa cho tôi và một nửa cho em
Thì có lẽ dù ngàn trùng dâu bể
Hai đứa mình chung một trái tim
Một nửa cho tôi và một nửa cho em
Thì có lẽ dù ngàn trùng dâu bể
Hai đứa mình chung một trái tim
Người lại ngây thơ chỉ lấy chiếc xương sườn
Tạo hình tượng người đàn bà vô tình thiếu một trái tim
(Thế mà từ lâu tôi vẫn cuồng tín cả tin
Em hiển Thánh trong ơn lành của Chúa
Tạo hình tượng người đàn bà vô tình thiếu một trái tim
(Thế mà từ lâu tôi vẫn cuồng tín cả tin
Em hiển Thánh trong ơn lành của Chúa
Ôi một nửa trái tim tôi bốc lửa
Tôi ngỡ tình em cháy rực cả thiên đàng
Và một nửa trái tim tôi còn lại
Vẫn nguyện lòng dâng cả dưới thiên nhan.
Tôi ngỡ tình em cháy rực cả thiên đàng
Và một nửa trái tim tôi còn lại
Vẫn nguyện lòng dâng cả dưới thiên nhan.
Lê Văn Trung
SAO KHÔNG VỀ KỊP BUỔI TÀN THU
Sao đã vàng phai rồi hỡi thu
Ai phơi nghìn giọt lệ sa mù
Ai lay run rẫy hồn mây xám
Ai kẻ vào thơ một vết sầu
Tôi réo tôi gào tan cõi mộng
Thu ở phương nào? Em ở đâu?
Đêm tôi trăng chếch đồi cô quạnh
Đêm tôi lạnh ngắt màu chiêm bao
Em mộng nghìn phương ngóng nghìn phương
Trăng tôi hiu hắt một phương buồn
Tình nỡ đành quên tình đành đoạn
Thuyền đi quạnh quẻ một bờ mong
Sao không về kịp buổi tàn thu
Sao chẳng vì nhau mà đợi chờ
Là muôn kiếp trước chưa hò hẹn?
Là nghìn năm sau như cơn mơ?
Thôi thế! Thôi mù xa! Thế thôi!
Trăng xưa rụng chết lạnh bên đồi
Tôi đem thơ liệm vào hoang mộ
Tấc lòng thiên cổ sầu khôn nguôi.
Sao đã vàng phai rồi hỡi thu
Ai phơi nghìn giọt lệ sa mù
Ai lay run rẫy hồn mây xám
Ai kẻ vào thơ một vết sầu
Tôi réo tôi gào tan cõi mộng
Thu ở phương nào? Em ở đâu?
Đêm tôi trăng chếch đồi cô quạnh
Đêm tôi lạnh ngắt màu chiêm bao
Em mộng nghìn phương ngóng nghìn phương
Trăng tôi hiu hắt một phương buồn
Tình nỡ đành quên tình đành đoạn
Thuyền đi quạnh quẻ một bờ mong
Sao không về kịp buổi tàn thu
Sao chẳng vì nhau mà đợi chờ
Là muôn kiếp trước chưa hò hẹn?
Là nghìn năm sau như cơn mơ?
Thôi thế! Thôi mù xa! Thế thôi!
Trăng xưa rụng chết lạnh bên đồi
Tôi đem thơ liệm vào hoang mộ
Tấc lòng thiên cổ sầu khôn nguôi.
Lê Văn Trung
SAO NGƯỜI KHÔNG VỀ
Sao người không về trên toa tàu tình nhân
Tôi con đường sắt chạy song song
Sao người không về
Sân ga nhỏ
Sân ga tôi buồn suốt một mùa đông
Sao người không về trên chiếc thuyền hoa
Dòng sông tôi bãi quạnh đôi bờ
Sao người không về trên bến cũ
Bến đời tôi hiu hắt trong mưa
Dòng sông tôi bãi quạnh đôi bờ
Sao người không về trên bến cũ
Bến đời tôi hiu hắt trong mưa
Ai kể trong đêm chuyện tình buồn
Ai kể về tôi hay về người
Bàn tay níu vói phương trời lạ
Sợi tóc nào chìm trong sương phai
Ai kể về tôi hay về người
Bàn tay níu vói phương trời lạ
Sợi tóc nào chìm trong sương phai
Người không về
Tôi như mùa đông
Sao người không về
Mang theo hoàng hôn
Hồn tôi nắng úa bên bờ mộng
Tình tôi bọt sóng tàn bến sông
Sao người không về
Đêm trăng mù sương
Sao người không về
Tôi quán ven đường
Lòng tôi? Ly khách!
Tình ly khách!
Năm mươi năm một câu chuyện buồn
Đêm trăng mù sương
Sao người không về
Tôi quán ven đường
Lòng tôi? Ly khách!
Tình ly khách!
Năm mươi năm một câu chuyện buồn
Sao người không về
Sau chiếc xe tang
Sao người không về
Nến cháy hai hàng
Còn tiếc gì nhau đôi dòng lệ
Còn đau gì nhau lời chia tan.
Sau chiếc xe tang
Sao người không về
Nến cháy hai hàng
Còn tiếc gì nhau đôi dòng lệ
Còn đau gì nhau lời chia tan.
Lê Văn Trung
No comments:
Post a Comment