Tuesday, December 24, 2019

Nhắn Về Xứ Quảng - Nhịp Đập Sau Cùng – Nhớ Người Hay Nhớ Dòng Sông – Nhớ “Rượu Giang Hồ” – Nhớ Thương Người Nhớ Cả Một Trời Quê

NHẮN VỀ XỨ QUẢNG
Ai về xứ Quảng cho tôi nhắn
Sông Thu còn chảy thuận dòng xưa
Hay tình bồi lỡ theo mưa nắng
Bải mía triền dâu cũng xác xơ

Ai về Đại Lộc qua Duy Xuyên
Ghé hỏi thăm cô lái Bến Rền
Chờ hết Xuân Thu mờ vó ngựa
Trường Sơn bia đá đề vô danh

Ai qua Nam Phước lên Trà Kiệu
Tượng Chúa buồn thiu nóc giáo đường
Nhớ hỏi thăm người em năm cũ
Tiếng cầu kinh chìm giữa tiếng bom

Ai về xứ Quảng cho tôi hỏi
Sông Trà sông Vệ chảy về đâu?
Người đi sông chảy vào quên lãng
Người về lạc lỏng giữa Trà Câu
Ai ghé Bình Sơn về Mộ Đức
Nghĩa Hành, Đức Phổ viếng người xưa
Tôi thắp lòng tôi nhen đóm lửa
Hắt hiu Thiên Bút khói mây mờ

Sông Trà, Sông Vệ chảy về đâu?
Bão dậy Sông Thu sóng bạc đầu
Quê nhà đâu cũng là quê tạm
Thiên cổ chưa tàn cuộc bể dâu.
                        Lê Văn Trung


NHỊP ĐẬP SAU CÙNG
Trái tim đau còn nhịp đập sau cùng
Vẫn thoi thóp nghe tiếng chiều than vãn
Níu hơi thở hắt hiu tàn giọt nắng
Níu lòng người nhòe nhoẹt bóng hoàng hôn
Nghe gió hoang vu thổi suốt cõi vô cùng
Nghe sóng vỡ chạm bờ đau thiên cổ
Nghe rền rỉ tận trùng trùng bia mộ
Người trăm năm về khóc giữa chiêm bao

Tạ ơn người, tạ lỗi với xưa sau
Xin trả lại trần gian này cõi mộng
Xin trả lại vẹn nguyên hình với bóng
Trái tim đau còn nhịp đập sau cùng
Chốn ta về là cát bụi hư không
                       Lê Văn Trung


NHỚ NGƯỜI HAY NHỚ DÒNG SÔNG
Chảy thương chảy nhớ bềnh bồng trong thơ
Để bâng khuâng để đợi chờ
Để nghe hiu hắt đôi bờ Trà Giang

Có người ngồi đợi đò sang
Thuyền không. Bến vắng. Khói hoàng hôn xa
Thế thôi! Là thế thôi mà
Trăm năm cũng nhạt cũng nhòa trăm năm

Ai về ta gửi lời thăm
Rằng cây đa cũ đã vàng mấy đông
Nhớ người hay nhớ dòng sông
Mà câu thơ mãi bềnh bồng người ơi!
                         Lê Văn Trung


NHỚ "RƯỢU GIANG HỒ" *
Hình như xưa ở chốn này
" Rượu giang hồ " ta với ngươi say ngậm ngùi
Hay là chỉ có đất trời
Hay là chỉ có một người cùng ta
Hay là dâu biển sông Trà
Sóng vô tình vỗ vào ta nỗi niềm
Phan Nhự Thứ, này Khắc Minh
Hà Nguyên Thạch, này Vương Thanh thuở nào
Giờ trôi giạt về nơi đâu
Một mình ta rượu giang hồ còn say
Hôm ta về lại chốn này
Rượu giang hồ chẳng còn ai uống cùng.
                      Lê Văn Trung
* Bài thơ Rượu Giang Hồ viết ở Quảng Ngãi năm 1969 và đăng ở Khởi Hành cùng năm. Nhân chuyến về QNg của nhạc sỹ Phạm Duy. Anh em Trước Mặt tổ chức đêm thơ nhạc. Tác giả đã đọc bài này tại Cafe Diễm Xưa.


NHỚ THƯƠNG NGƯỜI NHỚ CẢ MỘT TRỜI QUÊ
Em nói quê mình đã vào mùa mưa bão
Người miền Trung sống với lũ với giông
Nỗi giá rét len vào từng sợi máu
Giận hờn chi mà cuồn cuộn những dòng sông?

Buồn lòng chi mà dầm dề mưa dằng dặc lê thê
Mưa ướt đẫm mắt người như nhòa lệ
Và mùa đông ơi sao lạnh lùng đến thế
Réo u sầu rụng tím nhánh sầu đông

Nhớ thương em, thương quá chuyến đò ngang
Thương chiếc lá bập bềnh con thuyền nhỏ
Tôi gửi theo mây xám từng nỗi nhớ
Gửi về đâu lời dang dỡ trăm năm
Ai có về, xa lắm, hỡi miền Trung

Cho tôi gửi trái tim đời lưu lạc
Em có nghe trong gió mùa Đông Bắc
Chút tình tôi vàng lạnh cũng theo về
Tôi nhớ thương người, nhớ cả một trời quê.

                                  Lê Văn Trung

No comments:

Post a Comment